Monday, December 8, 2008

Lục Bát Điên

Mở lời :
Lục Bát Điên là một nỗ lực nhằm đưa lục bát trở về với đời thường, nơi nó xuất phát. Đồng thời, cũng là một nỗ lực khai phóng. Lâu nay, ngoài Bùi Giáng và một ít bài lục bát hiếm hoi của những người làm thơ khác, lục bát đang rơi vào ngõ cụt, dẫm chưn tại chỗ với những đề tài cũ, những rung động cũ, những hình ảnh cũ, những ngôn từ cũ. Thơ đọc nghe được được, mà không có hồn. Đọc xong đó, quên liền đó. Nói tóm, nước đọng ao tù.
Lục Bát Điên, viết về bất cứ đề tài nào, viết tùy hứng và buông thả cho vần điệu lôi cuốn. Nhưng trước hết và trên hết, Lục Bát Điên nhằm thỏa mãn một sự thèm muốn: thèm làm thơ. Bất cưỡng như thèm đàn bà.
Thì cứ viết chơi cho đã thèm. Hạ hồi phân giải. Nói như Bùi Giáng: “Cho vui vậy mà!”
Trăm năm trong cõi người ta
Thịt cầy rượu đế khéo là khoái nhau

tháng mười, 2008
kiệt tấn

* Khúc 1
bỗng dưng biển động non đoài
khiến dòng lục bát chảy hoài không ngưng
bỗng dưng chớp động lưng chừng
khiến dòng lục bát trong rừng cháy ra
bỗng dưng là bỗng dưng là
điên khùng lục bát ta bà đảo điên
bỗng dưng lục bát triền miên
ầm ầm lục bát khắp miền núi sông
triền miên lục bát tuôn dòng
mưa xuống sa mạc ngàn bông dị kỳ

* Khúc 7
bây giờ tỏ rạng nguồn cơn
cồn xanh lý bạch ngồi đờn dưới trăng
quí phi lụa múa cung hằng
để rơi chéo áo xích thằng đường vương
nửa đi nửa ở trăm đường
dùng dằng núi biếc ngập ngừng mây xanh
con chim nó đậu trên cành
hót lên một tiếng ngọn ngành chẻ hai
phi phi thiết chu chu hoài
bì khu phi thiết phượng đài nhiên nhiên
lục bát điên lục bát điên
điên khùng lục bát khùng điên điên khùng

* Khúc 16
phượng xưa có một con ve
cất cao tiếng hát re re học trò
văn vỹ kéo cái đờn cò
ú liêu xang xự cống hò ú liêu
“chiều chiều chim vịt kêu chiều
bâng khuâng nhớ bạn chín chiều ruột đau”
bây giờ cho đến ngàn sau
tiếng ve xang xự âm hao quang thiều
mưa sa tỉnh nhỏ tịch liêu
gót son còn có mỹ miều tắm mưa
từng giọt từng giọt lưa thưa
“anh đi nằm bãi sao chưa thấy về”
cây dừa lả ngọn ủ ê
“cầm dao lá liễu dựa kề tóc mai”

* Khúc 25
em đem áo mỏng thêu thùa
hồng lên mắt ngọc bốn mùa ngát hương
lắt lay chiều đóa thiên hường
guốc khua lốc cốc rộn đường em đi
hây hây lụa má xuân thì
khiến con bướm trắng bỏ đi không đành
tóc hiền ngát nụ hoa chanh
tờ thơ một lá góc thành đợi em
gió đưa loáng thoáng sau rèm
đông tàn nụ hạ bên thềm giọt thu
tay mềm lả ngọn u du
vạt tà áo mỏng điệu ru xuân thì
tỳ bà nguyệt lạnh trúc ti
sen hồ thủy tạ tu di non vàng
man man chiều lên man man
man man hiu quạnh man man giấc nồng

* Khúc 30
bước ai nhè nhẹ bên thềm
tưởng tây thi đứng sau rèm bước ra
hay là phách lạc hồn ma
liêu trai dẫn bước thanh xà về chơi
dế mèn lặng tiếng im hơi
sao mai khuất nẻo đổi dời sao hôm
phất phơ mờ lũ cô hồn
trường thành vạn lý lũy đồn tần vương
thân em làm đĩ đoạn trường
khiến cho tóc rối phai hường gót son
canh khuya bấc lụn hao mòn
cảo thơm lần giởû đã tròn mấy thu
giơ tay cao hốt sương mù
sương mù lọt kẽ bay vù tuổi xuân
sóng xô bầm vập trầm luân
lạc bầy chim nhạn chín tầng mây trôi

* Khúc 33
gập ghềnh lũ thác tuôn mau
khiến cho sắc bất ba đào nịch nhân
bốn bề rừng núi phân vân
nửa đi nửa ở trăm phần ngẩn ngơ
phương xa biết có ai chờ
bây giờ cho tới bao giờ gặp nhau
triều dương mở cửa âm vào
dậm trường xuyên tuyết bạc màu mây xanh
con chim kêu buốt ngọn ngành
nai rừng sực tỉnh trên thành cờ bay
trống khua dồn dập đêm ngày
chư hầu náo động ải ngoài họp quân
cát bay đá chạy tưng bừng
ngựa leo sườn núi ngập ngừng vó câu
quan công trảm thủ bay đầu
triệu vân múa kích đâm nhầu đương dương
tam anh lữ bố đường đường
châu du hộc máu thọ thương mạng cùng

* Khúc 40
sông mờ lấm tấm râm mưa
lục bình lững thững đợi trưa nước ròng
thòi lòi hấp háy ven sông
sáng ngời vảy bạc lòng tong lượn lờ
võng đưa kẽo kẹt ầu ơ
nghe trong hơi thở hững hờ thời gian
thoảng bay vù giấc mộng tàn
ái ân để lại hai hàng lụa thơm
bờ xa đom đóm chập chờn
áo xanh giờ đã rách sờn hai vai
hạc vàng vút cánh thiên nhai
rớt thơm một đóa bông lài sương đêm
chiều êm êm tối êm êm
êm ru một cánh dơi mềm khỏa sương

* Khúc 47
nửa khuya trời đất lặng im
một vì sao rụng khuất chìm núi xa
thênh thang mờ giải ngân hà
ngân hà thấy đó biết là nằm đâu
triệu năm ánh sáng đi lâu
bây giờ sáng tới dãi dầu ảnh xưa
bến mê bát nhã đò đưa
kim cang triệt phá đại thừa vô ngôn
ba la yết đế thế tôn
trì tâm đợi lũ cô hồn mỏi mê
bờ kia biết có ai về
hỏi thăm cho biết đất tề có vui
càn khôn man mác đầy vơi
diệt sinh sinh diệt đổi dời dịch kinh
sắc không bất diệt bất sinh
giả danh không tướng không hình tánh không

* Khúc 52
nhớ ông bùi giáng lâm bồn
đẻ ra bao lá hoa cồn tốt tươi
ông cười cái nụ đười ươi
chuồn chuồn châu chấu cái đời lăng xăng
mê kim cương thẩm thúy hằng
miên trường thái thậm ai bằng được ông
khoái ma ri lỉn ngoáy mông
brigitte vú lớn cái vòng eo thon
đạm thanh diệp thúy sài gòn
ngàn thu rớt hột có còn hiển linh
“dấu bèo thông vận nín thinh
sóng phơi trường mộng bình minh vô thường”

* Khúc 56
chiều sương chênh chếch lưng đồi
nhớ em viễn xứ một thời dấu yêu
mắt xanh vàng tóc yêu kiều
da thơm má mịn mỹ miều ngực non
mềm môi từng nụ hôn ngon
lả lơi thân lẳng cuộn tròn vòng ôm
vai nghiêng bụng phẳng lừng thơm
ngoài kia bão tuyết từng cơn dập dồn
lênh đênh lụa bãi nhung cồn
ngất ngư núi lạ lạc hồn động hoang
“hôn em hôn mái tóc vàng
miệng thơm chợt nhớ đêm tàn ngày xưa”

* Khúc 60
café crème ghế hàng hàng
michel ngỡ dáng tóc vàng mắt nâu
gót cao lốc cốc về đâu
người em xóm học dãi dầu tìm anh
mỏi chân ngồi khóc âm thầm
sông seine nước chảy dưới gầm cầu nghiêng
mùa hè nắng nóng liên miên
một mùa yêu vội một miền đam mê
bãi thiên thần nước xanh ghê
cuối hè cánh rụng chết đê mê ruồi
ừ vui thì cũng là vui
chớ đem nước mắt ngậm ngùi tiễn nhau

* Khúc 63
lô nhô đất đỏ bụi đường
ghé qua quán nhỏ cô nường hỏi han
dựng chiếc xe đạp cà tàng
mái tranh quán chật ghế bàn vẹo xiêu
một dòng nước nhỏ cô liêu
quanh co dợn uốn ít nhiều tương tư
bướm xanh nghiêng đảo chần chừ
cô em đưa mắt chừng như gọi mời
đậu xuống đây bướm xanh ơi
đậu rồi ta sẽ có lời nhắn nhe
nhắn chàng ca sĩ ve ve
cô nường thao thức đợi nghe tiếng tình
ve ơi sao cứ im thinh
đã bao mùa hạ một mình quán xiêu
mái tranh chừng nhớ thương nhiều
sàn tre ọp ẹp quạnh hiu cô nường

* Khúc 64
một hình hài những da xương
bụi sao thân thể tóc vương mây hồng
xôn xao huyết quản cửu long
gân xanh danube một dòng luân lưu
sahara mắt biệt mù
hằng hà tải cát hoang vu lưng trần
cột đền ai cập hai chân
mây trung hải cũng tỏa gần mày xanh
vai nhấp nhô vạn lý thành
hồng hà đã đỏ ngọn ngành tóc may
dương tử giang ruột nối dài
lạp sơn hy mã non đoài sống lưng
bụng sôi núi lửa tưng bừng
hành sơn năm ngón vói lừng trời cao
rốn trung tâm nở bừng sao
đầu quan ải cuối cà mau chân trần


* Khúc 73
cồn xanh đất lở sông bù
tuôn ra biển rộng mịt mù nước mây
cá voi cực bắc họp bầy
lũ chim cánh cụt sum vầy tảng băng
trợt trên dốc đứng nhào lăn
một bầy hải cẩu lăng xăng rượt mồi
hải âu lượn mãi không thôi
cá nược lúc lặn lúc trồi giỡn chơi
gấu ta cũng thấy yêu đời
nằm lăn hoa dại gọi mời mây cao
cá hồi vượt thác ào ào
qui hồi cố quận xôn xao họp tình
từ sẩm tối tới bình minh
vui thay cái lũ chúng sinh luân hồi
từng đôi sáp lại từng đôi
trùng trùng duyên khởi sóng nhồi hằng sa

* Khúc 78
tiêu dao tháng lụn ngày dư
trúc vàng trước ngõ như như tịch hằng
buồn trông con nhện tơ giăng
mây bay gió cuốn mưa hằng hằng sa
em từ ngõ trúc về qua
gói trong tay nắng nụ hoa xuân thì
dịu dàng sen ngọc bước đi
nghe trong hương tóc chút gì tương tư
vạt bay áo mỏng chần chừ
trong tim bịn rịn đỏ lừ tình anh
thì thôi thì cũng thôi đành
tương tư thì cũng ngọn ngành riêng ta

* Khúc 82
về đây chiều lắng buông rơi
về đây ngơ ngác chim trời khuất mây
về đây đâu phút sum vầy
về đây sông nhỏ ngất ngây lặng lờ
về đây bụi loãng bơ vơ
về đường đất bây giờ đá xanh
về đây chân bước không đành
về đây hiền hậu một vành trăng xưa
về đây kẽo kẹt tre đưa
về đây rào khép ngọn dừa quạnh hiu
về đây dạ lý tiêu điều
về đây đâu nữa yêu kiều áo bay
về đây ta lại về đây
về đây mây trắng trôi hoài ngàn năm
về đây hoàng hạc mất tăm
về đây lặng đứng âm thầm chốn xưa

* Khúc 85
đốt thây đổ xuống sông hằng
níu con sông lại hỏi rằng về đâu
về đâu tro xám một mầu
vô thường thân xác ví dầu khói bay
chìm sông rộng bổng chân mây
cũng là tứ đại một ngày hợïp duyên
trôi sông chẳng hết não phiền
lên mây cũng vẫn đảo điên luân hồi
niết bàn liệu có thảnh thơi
phủi tay thiền định ngồi xơi nước trà
yết yết yết đế ba la
sang bờ bên ấy gọi là tới chưa
bát nhã ngóng đợi đò đưa
bờ này bờ nọ trời mưa xóa nhòa
như lai thiền trụ một tòa
ngó hào quang tỏa chóa lòa thấy chi
chấp tay mà niệm mâu ni
cái thân giả tướng có gì được chăng

* Khúc 87
dặm xa gậy trúc độc hành
từng cao dõi bóng theo vành trăng lu
bốn bên rừng núi mịt mù
lướt con chim cú lượn vù bóng sương
một chùm hoa lạ tỏa hương
sao hôm lấp lánh chỉ đường ta đi
chim trời một cánh thiên di
ruổi rong trường hải sá gì dặm xa
thì đi thì cũng gọi là
đi thì đi đó biết là về đâu
ngại ngùng chi chuyện vó câu
đi đâu thì cũng một mầu cõi ta
cái tìm đâu ở cõi xa
cái tìm là chính đường ta mút ngàn

* Khúc 103
củi khô ta chụm hỏa lò
cất men rượu đế một vò ngát thơm
ngã lưng phè cái đụn rơm
hơi men xuống cổ đã cơn rượu thèm
lận lưng ồ sót chiếc nem
nhớ ra mình đã gặp em chợ chiều
lá chùm ruột nem lái thiêu
tặng ta ta tưởng em yêu thằng khùng
làm thơ lục bát ngũ cung
đáp tình em đã thủy chung bất ngờ
ngó sen dài mút cọng tơ
giăng lên lục bát thành thơ ái tình
uống say ta uống một mình
trong tim chợt nở thình lình đóa sen
ngày mai ghé chợ biếu em
thương ta em hãy sen đem cúng chùa

* Khúc 107
nhấp nhô kìa nước sông đầy
chín con rồng lớn họp bầy cuối nam
thái bình dương chín cửa hàm
tuôn dòng nước lũ bãi vàm hợp hôn
phù sa đắp bãi xây cồn
một vùng châu thổ thịnh phồn phì nhiêu
tiều châu cá chốt bạc liêu
cà mau tràm mắm bấy nhiêu là rừng
đỉa dơi cọp sấu tràn bưng
chắc băng trèm trẹm nước dừng lắng nghe
ào ào rượt đuổi le le
năm căn hà bá xuôi bè đầm dơi
vĩnh châu biển nhãn ngút trời
đêm khuya mất ngủ ngợp hơi nhãn lừng
chín con rồng nước ăn mừng
cửu long châu thổ xanh bừng mạ lên

No comments: